Bệnh dại: Những điều bạn cần biết để phòng tránh
Sức khỏe

Bệnh dại: Những điều bạn cần biết để phòng tránh

(TAP) - Nhiều người lầm tưởng rằng chỉ có vết cắn từ chó dại mới dẫn đến nguy cơ mắc bệnh, nhưng trên thực tế, virus này còn có thể lây lan qua những vết liếm hay cào từ động vật nhiễm bệnh. Do đó, việc hiểu rõ về bệnh dại là cực kỳ cần thiết để bảo vệ sức khỏe bản thân và gia đình.

Theo thông tin từ Trung tâm Kiểm soát Bệnh tật TP. HCM (Việt Nam), bệnh dại là một bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng do virus dại thuộc giống Lyssavirus, họ Rhabdoviridae gây ra. Virus này chủ yếu lây truyền từ động vật sang người qua nước bọt, thường qua các vết cắn. Tuy nhiên, bệnh dại cũng có thể lây lan qua vết liếm hoặc vết cào từ động vật bị nhiễm virus, khi nước bọt tiếp xúc với vết thương hở hoặc niêm mạc như mắt và mũi. Đặc biệt, động vật đang trong giai đoạn ủ bệnh cũng có thể lây nhiễm khi liếm lên vết thương.

Bệnh dại: Những điều bạn cần biết để phòng tránh

Ảnh minh họa

Virus dại thường tồn tại trong các động vật máu nóng như chó, mèo, dơi và chuột. Ngài ra, những người làm nghề giết mổ động vật cũng có nguy cơ bị lây nhiễm cao khi tiếp xúc với mô nhiễm virus. Mặc dù việc lây truyền từ người sang người rất hiếm nhưng vẫn có thể xảy ra qua việc cấy ghép giác mạc hoặc các nội tạng từ người đã chết vì bệnh dại.

Sau khi xâm nhập vào cơ thể người, virus dại sẽ phát triển trong mô dưới da hoặc cơ bắp, rồi xâm nhập vào các dây thần kinh ngoại biên. Virus di chuyển dọc theo các dây thần kinh tới tủy sống và não bộ với tốc độ khoảng 12-24 mm mỗi ngày. Thời gian ủ bệnh có thể kéo dài từ vài ngày đến vài tháng, và đôi khi lên tới một năm. Khi bệnh phát triển đến giai đoạn triệu chứng, cả động vật và người nhiễm bệnh đều có thể tử vong nhanh chóng, thường trong trạng thái đau đớn và hoảng loạn. Tại Việt Nam, trung bình mỗi năm ghi nhận khoảng 100 ca tử vong do bệnh dại từ chó, mèo.

Bệnh dại: Những điều bạn cần biết để phòng tránh

Ảnh minh họa

Một quan niệm sai lầm phổ biến rằng chó, mèo đã tiêm phòng dại không thể gây ra bệnh dại, do đó người tiếp xúc không cần tiêm phòng. Tuy nhiên, thực tế cho thấy vẫn có trường hợp chó nhà phát bệnh dại dù đã tiêm vaccine. Bởi hiệu quả miễn dịch sau khi tiêm phòng phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm thời điểm tiêm, việc tuân thủ phác đồ tiêm, chất lượng vaccine và kỹ thuật tiêm.

Tóm lại, bệnh dại là một mối nguy hiểm đáng kể, và việc nhận thức về cách lây truyền cũng như thực hiện các biện pháp phòng ngừa cực kỳ cần thiết để bảo vệ sức khỏe cá nhân và cộng đồng. Để phòng ngừa bệnh dại, cần thực hiện đồng bộ nhiều biện pháp. Đầu tiên, người dân cần cảnh giác với động vật có nguy cơ lây bệnh dại. Tiêm phòng cho chó, mèo và các động vật nuôi khác là biện pháp cơ bản để ngăn chặn bệnh.

Đối với những người có nguy cơ cao, như cán bộ thú y, nhân viên phòng thí nghiệm, hoặc người làm nghề giết mổ động vật, việc tiêm nhắc lại vaccine theo chỉ định y tế rất cần thiết. Virus dại có thể "ngủ đông" trong môi trường từ 3 đến 4 năm, vì vậy việc tiêm vaccine dự phòng và tiêm nhắc lại theo định kỳ cũng giữ vai trò quan trọng. Tiêm phòng trước khi bị cắn hoặc cào không chỉ giúp giảm tỷ lệ tử vong do bệnh dại mà còn giảm số mũi tiêm cần thiết nếu không may bị phơi nhiễm.

Ngoài ra, giáo dục trẻ em về việc tránh xa các động vật hoang dã như mèo, dơi, gấu trúc, chồn hôi và cáo cũng rất quan trọng. Các hộ gia đình có vật nuôi như chó, mèo cần chủ động tiêm chủng cho chúng và không cho chúng đi lang thang ngoài đường để giảm nguy cơ lây lan virus dại.

Phương Vi

Bình luận